Mất mặt quá, thật sự mất mặt quá rồi, dù sao cũng là một trong bốn hung thú lớn trong truyền thuyết, ngươi nói ngươi ăn chay ta nhịn rồi, đối diện với thần thú Ngạo Lai ngươi tham sống sợ chết ta cũng nhịn rồi, nhưng mất mặt đến mức này, ngươi bảo ta nhịn làm sao? Ngươi đã quỵ lụy như vậy, không còn chút tôn nghiêm nào của thần thú để nói nữa, đến thể diện già nua của ta cũng sắp mất sạch rồi đây này.
"…" Bây giờ Mộc Hàn Yên không chỉ đồng tình với Hạ U Trần mà còn thương hại ông ta sâu sắc, nếu đổi lại là nàng sở hữu một con "thần thú" như vậy, chắc có lẽ cũng chỉ có nước cạn lời rơi nghìn dòng lệ mà thôi.
Nhưng không có cách nào khác, nàng vẫn chưa dung hòa được ký ức của thần thú Ngạo Lai, nàng có thương hại Hạ U Thần hơn nữa cũng lực bất tòng tâm.