Không được! Chỉ mải lo đặt bẫy cho người khác, hình như đã chơi hơi quá đà rồi. Mộc Hàn Yên cũng nhận ra điều này, nếu như Nguyên Thiên Ba từ bỏ ở đây, thành ra nàng đã tự đào hố chôn mình. Ôi chao, phải nhanh chóng cứu vãn lại, tên ngốc Nguyên Thiên Ba này vẫn còn có thể tiếp tục lửa phỉnh được.
Tầm nhìn của Tư Dung và Hoa Nguyệt cũng không tệ, bọn họ đều hướng sang phía Mộc Hàn Yên mà nhìn.
Tư Dung đang chờ xem kịch hay, quen biết lâu như vậy nhưng hắn chưa từng thấy Mộc Hàn Yên gặp xui xẻo.
Hoa Nguyệt khẽ nhếch mép, công tử nhà mình muốn chơi tới bến ư?
"Sao, hết tiền rồi à, có cần ta cho ngươi mượn thêm một nghìn lượng nữa không? Dám so tiền nhiều với ta, ngươi đúng là ngốc." Mộc Hàn Yên nói một cách châm chọc với Nguyên Thiên Ba.
Ngoài châm chọc ra, cho dù là lời nói hay là thần thái, nàng đều cho thấy vẻ tự tin, còn cả sự quyết tâm nhất định phải làm bằng được.