"Đỉnh Phi Lai!" Phương gia chủ hơi sững người, ông ấy cất tiếng gọi Mộc Hàn Yên đang nhanh chóng rời đi: "Xin Mộc công tử hãy dừng bước, ta có chuyện này quên chưa nói với công tử."
"Có chuyện gì để sau hẵng nói, ta đang có chuyện gấp lắm." Mộc Hàn Yên không có thời gian dông dài với ông ấy, nàng nói một cách gấp gáp.
"Chuyện này có liên quan đến đỉnh Phi Lai." Phương gia chủ thấy Mộc Hàn Yên đang vội, bèn hấp tấp lấy ra một miếng sắt màu đen, nhét vào trong tay Mộc Hàn Yên.
"Đây là thứ gì?" Nghe ông ta nói có liên quan đến đỉnh Phi Lai, Mộc Hàn Yên vô thức ngừng bước, nhận lấy miếng sắt đen sì đó.
Vừa cầm trong tay, nàng phát hiện lúc nãy mình đã nhìn lầm rồi, tuy vật này đen nhánh sáng bóng giống như được chế tạo từ thép ròng, nhưng nó không phải là miếng sắt, không phải kim loại cũng chẳng phải sắt, không phải ngọc cũng chẳng phải đá, nhưng lại hơi giống mảnh vảy nhỏ trên người Long Tu Lôi Chấn Thú.