Trong lòng Mộc Hàn Yên cảm thấy ấm áp, mặc dù tranh đấu trong tông gia so với Mộc gia ở thành Hắc Thạch chỉ có hơn chứ không kém, nhưng thái độ lúc đối phó với kẻ thù bên ngoài của bọn họ đều khiến người khác kinh ngạc như nhau.
Không tiếc đấu tới ngươi chết ta sống ở phía sau cánh cửa đóng kín kia, nhưng khi đối phó với kẻ địch bên ngoài bọn họ đều kiên quyết đồng lòng, chỉ riêng điểm này đã khiến nàng cảm thấy vui mừng.
Mộc Hàn Yên khẽ cười khi nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của đám người thân trong Mộc gia. Nếu như người đến là kẻ khác, chắc nàng đã co cẳng trốn đi, nhưng điều đó lại không cần thiết vào lúc này.
"Số người của Mộc gia ta quá nhiều, khó tránh khỏi sẽ có vài đứa con cháu chẳng ra gì, nhưng không biết người mà Hà tiền bối nói là ai?" Thái thượng trưởng lão trầm ngâm chốc lát rồi nói.