"Không, ngươi không hiểu. Ngươi nghĩ ta tìm ngươi để báo thù cho Đạm Đài Hiên sao? Không, ngươi lầm rồi, ta tới đây vì ngươi, không liên quan gì đến Đạm Đài Hiên cả." Đạm Đài Thường Thanh nhìn ra được Mộc Hàn Yên đang nghĩ gì, hắn ta lắc lắc đầu, vừa nói với vẻ không đồng ý, vừa chậm rãi giơ trường kiếm lên.
"Ngươi có ý gì?" Ánh mắt Mộc Hàn Yên trở nên nghiêm túc, tăng kình khí lên đến cực hạn.
Nàng biết lần này Đạm Đài Thường Thanh mà ra tay, bản thân mình tuyệt đối sẽ không gặp may được nữa, nhưng nếu đã như vậy, nàng cũng sẽ tuyệt đối không ngồi chờ chết.
"Hắn có ý gì không quan trọng, nàng chỉ cần biết tất cả những lời hắn nói đều không phải lời nói nhảm là được." Đúng lúc Mộc Hàn Yên đang chuẩn bị liều mạng một phen, trong tai vang lên âm thanh quen thuộc, giọng có chút uể oải nhưng lại tràn đầy sự quyến rũ.
"Dạ Lan Phong!" Mộc Hàn Yên kinh ngạc xoay đầu qua, nàng bèn nhìn thấy bóng dáng rắn rỏi anh tuấn kia của Dạ Lan Phong.