Khóe mắt Mộc Hàn Yên hơi ươn ướt, nàng vô thức nhớ tới phụ mẫu ở thành Hắc Thạch xa xôi, tuy cảnh ngộ khác nhau, nhưng chứng kiến sự quan tâm và yêu thương của dì Tú với con trai, dường như khiến nàng cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm mà phụ mẫu dành cho mình.
"Dì Tú, e là chỉ có mỗi một viên Tẩy Mạch Đan này thì không đủ đâu, chỗ ta còn một ít đan dược, dì cầm lấy rồi đưa cho hắn đi." Mộc Hàn Yên lấy đan dược ra, chọn mấy loại phù hợp rồi đưa cho dì Tú.
Từ khi mở ra không gian cất giữ bảo vật của la bàn chiêm tinh thần bí, Mộc Hàn Yên mang theo đồ đạc cũng thuận tiện hơn nhiều.
"Công tử, làm vậy đâu có được, mấy năm nay đại công tử và phu nhân đã rất quan tâm tới ta rồi, làm sao ta còn mặt mũi để nhận lấy đan dược của công tử nữa chứ." Dì Tú được quan tâm mà cảm thấy lo sợ, bà ấy liên tục từ chối.