Nhưng phòng của Chương Cảnh Đồng đã sinh lòng tham với ngôi vị gia chủ từ lâu, bởi vì dạo trước từng có một đám thầy bói nói con trai của Chương Trì Hoa là phế vật, các phòng của Chương gia đã rục rịch từ lâu, còn phòng của Chương Cảnh Đồng chạy Đông chạy Tây để mưu tính hết sức sôi nổi, cho nên Chương Trì Hoa cũng chẳng thèm quan tâm đến sống chết của hắn ta.
Chỉ cần mặc kệ sống chết của Chương Cảnh Đồng thì không cần phải để tâm tới tờ giấy đó làm gì nữa.
Kinh thành có biết bao nhiêu hào môn thế gia, nhà ai không sinh ra vài đứa con cháu không ra gì chứ? Nếu chỉ dựa vào một tờ giấy mà có thể cướp đoạt được sản nghiệp của một gia tộc thì những hào môn thế gia này sớm đã bị diệt vong không biết bao nhiêu lần.
"Này, Chương thiếu chủ à, ngươi nói nghe thật nhẹ nhàng làm sao. Ngươi cũng không chịu nhìn cho kĩ đi, ấn ký bên trên tờ giấy này là của ai chứ hả?" Hà Khánh Duy cười lạnh rồi nói.