Thịt rượu ở Nghênh Phong lâu luôn được tính bằng đơn vị trăm lượng, một bữa cơm rẻ nhất cũng hơn nghìn lượng bạc, mấy lượng bạc lẻ này ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói tới.
Mấy người Mộc Hàn Yên còn đi ra từ nhã tọa thượng hạng, bữa cơm này ít nhất cũng có giá mấy chục vạn lượng, vậy mà Liễu Như Huệ cũng báo con số một trăm hai mươi ba lượng bạc này ra được, ý của ông ta là gì, chẳng cần nói ai cũng biết.
Mộc Hàn Yên có chút bất đắc dĩ. Nàng từng nghe nhiều vụ ép mua ép bán, nhưng kiểu ép mua ép bán như thế này nàng mới thấy lần đầu đấy.
Có điều Liễu Như Huệ đã làm đến mức này rồi, nàng lại từ chối thì không hợp lẽ cho lắm.
"Các ngươi có đem theo ngân lượng không, cho ta mượn tạm một ít." Mộc Hàn Yên nhìn xấp ngân phiếu trên tay, sau đó nói với đám người Hoa Nguyệt với vẻ khó xử.
Không còn cách nào khác, trong người nàng có mấy chục gần trăm vạn lượng ngân phiếu, nhưng nàng thật sự không có nổi hơn trăm lượng tiền mặt.