Mộc Hàn Yên vừa dứt lời, một luồng áp lực vô hình chậm rãi lưu chuyển quanh thân thể Dạ Lan Phong, Ngũ hoàng tử chỉ cảm thấy rất khó thở.
Mặc dù hắn ta đang đứng, còn Dạ Lan Phong lại đang ngồi, nhưng lúc này, dáng người sừng sững bất động của hắn giống như một ngọn núi không thể vượt qua, chèn ép tới mức Ngũ hoàng tử không thở nổi.
Cao thủ, chắc chắn hắn là cao thủ!
Trán của Ngũ hoàng tử rịn mồ hôi. Hắn ta mơ hồ cảm nhận được thực lực của Mộc Hàn Yên, nếu thật sự động thủ hắn ta cũng không sợ gì nàng, nhưng ngay cả thanh niên trẻ tuổi có vẻ như là hộ vệ của Mộc Hàn Yên kia, hắn ta cũng không nhìn ra được thực lực.
Nếu như động thủ thật, hắn ta chắc chắn ngoài bị đánh ra, mình tuyệt đối không có con đường khác.
"Mộc công tử, chuyện hôm nay đều là hiểu lầm thôi, ta cũng bị hạ nhân che mắt, mong Mộc công tử thứ lỗi." Vào thời khắc mấu chốt, sự nhanh trí của Ngũ hoàng tử phát huy tác dụng, hắn ta nhanh chóng quyết định sẽ xin lỗi Mộc Hàn Yên.