"Ngũ công tử, ta không biết ngươi là đời sau của hào môn thế gia nào. Chỉ có điều, ta và ngươi không thù không oán, ngươi lại muốn ta cút khỏi kinh thành, thật là ức hiếp người khác quá đáng. Nếu hôm nay ngươi không cho ta một lời giải thích, Mộc Hàn Yên ta thề không bỏ qua chuyện này đâu." Mộc Hàn Yên thu lại nụ cười trên mặt, lạnh lùng nói với Ngũ hoàng tử. Nàng đã luyện nhuần nhuyễn kỹ năng lật mặt nhanh như lật bánh tráng rồi.
Mộc Hàn Yên đã đoán ra thân phận của đối phương từ lâu, chỉ là nếu nói thẳng ra sẽ không tiện làm khó dễ hắn ta nữa, nàng không thể không nể mặt hoàng gia được. Vậy nên nàng hoàn toàn giả điên, coi hắn ta như những con cháu thế gia bình thường khác.