"Lão tổ tông, người này quả nhiên là lừa bịp người khác, lại dám lợi dụng danh tiếng của lão tổ tông để lấy danh tiếng rồi lừa lọc thiên hạ, còn hại lão tổ tông mất công đi một chuyến. Bất kể hắn là con cháu nhà nào, con cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho hắn!" Nhìn thấy Mạc Khinh Cuồng về một mình, Mạc Cao Nghĩa càng chắc chắn về phỏng đoán lúc trước hơn, chỉ vào Mộc Hàn Yên phẫn nộ quát tháo.
"Ồ?" Mạc Khinh Cuồng liếc nhìn ông ta một cái.
"Lão tổ tông, con biết lão nhân gia người có lòng nhân hậu, không muốn so đo với loại tiểu bối này, nhưng Ngạn Lân cực kì quan trọng với Mạc gia ta, thậm chí có liên quan đến sự hưng vong của Mạc gia ta mấy trăm năm sau này. Thế mà hắn ta lại dám lấy chuyện này ra đùa bỡn Mạc gia ta, đùa bỡn lão tổ tông, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho hắn được." Mạc Cao Nghĩa thấy Mạc Khinh Cuồng không tỏ vẻ đồng ý cũng không phản đối, trong lòng đột nhiên thấy hơi bất an, thế nhưng ông ta vẫn hết sức khẳng khái mà nói.