Sau một thủ quyết được đánh ra, trên trán Mộc Hàn Yên cũng rịn ra mồ hôi lấm tấm, dáng vẻ như rất tốn sức.
Quả thực là rất tốn sức, vì giữ lại chút thể diện cho đám người Thẩm Mạc Trắc mà nàng cũng không thể tỏ vẻ quá nhẹ nhàng thoải mái được, hơn nữa quá thoải mái thì người khác cũng không tin nên Mộc Hàn Yên cố sức vận chuyển ngược kình khí, cưỡng ép mình toát mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng kìm nén đến mức tái nhợt.
Nghề lừa đảo này cũng không dễ làm như vậy, xem như Mộc Hàn Yên đã cảm nhận được nỗi khổ của lão già lừa đảo họ Khúc khi nhuộm ra một mái tóc trắng, cau có cho nếp nhăn đầy mặt.
Đồng thời mồ hôi lấm tấm cũng xuất hiện trên trán Mạc Cao Nghĩa. Rốt cuộc tiểu tử này là ai, có vẻ như thuật Chiêm Tinh rất không tầm thường, lẽ nào lần này thật sự thua trong tay hắn. Nỗi bất an trong lòng ông ta cũng càng lúc càng mãnh liệt hơn.