Nhưng đáng tiếc, có hai lòng hay không chỉ có bản thân ông ta mới biết được, con cháu Mạc gia mang theo một đám thủ hạ tìm Đông tìm Tây cả một năm, vẫn không có một chút tin tức nào.
Đương nhiên Mạc Cao Lễ có thể đoán được Mạc Cao Nghĩa lòng dạ hiểm ác, rất có khả năng cháu trai đã không còn trên cõi đời này nữa. Lần này ông ta đến tìm mấy vị thầy chiêm tinh, coi họ như cọng rơm cứu mạng cuối cùng của ông ta .
"Cao Lễ huynh, dựa vào giao tình trước đây của chúng ta, chuyện này, dù thế nào bọn ta cũng nên giúp, nhưng thật sự là bọn ta không có năng lực đó." Nhìn thấy ánh lệ trong mắt Mạc Cao Lễ, mấy người Quý Cao Hiền cũng thầm cảm động, dấy lên lòng trắc ẩn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bọn họ vẫn khéo léo từ chối.
Thứ nhất, bọn họ không muốn dính dáng đến chuyện trong nhà của Mạc gia. Thứ hai, sự việc đã qua một năm rồi, bọn họ cũng không chắc chắn có thể giúp được ông ta. Nếu như dễ dàng nhận lời, không cẩn thận, thanh danh của bọn họ sẽ bị ảnh hưởng.