"Ông đại sư không nói ta còn không cảm thấy gì, vừa nhắc tới thì quả thật chúng ta đã quá mức cưỡng cầu rồi, ngược lại còn rơi vào ma chướng. Hôm nay cuối cùng la bàn tinh cơ này cũng tìm được người có duyên, đối với chúng ta cũng là chuyện tốt." Ông Nhất Tiếu đột nhiên thông suốt, Thẩm Mạc Trắc và Bồ Thiên Địa đồng thời kinh ngạc, nói với vẻ tràn đầy cảm thán.
Thân là thần toán, tâm tính của bọn họ đương nhiên không tệ, một khi nghĩ thông suốt sẽ không lưu luyến gì.
Lúc này Mộc Hàn Yên mới thu la bàn tinh cơ vào lòng. Nói thật, lúc trước Thẩm Mạc Trắc và Bồ Thiên Địa cứ nhìn chăm chăm làm nàng thật sự ngại không dám hành động.
Ngay khi thu la bàn tinh cơ vào lòng, tinh thần Mộc Hàn Yên khẽ dao động, dường như có thứ gì tràn vào trong đầu, nhưng thăm dò một hồi lại không thấy gì khác thường.