"Một năm nay thương hội Nam Yên chúng ta phát triển ở khắp nơi, chỉ dựa vào danh tiếng của Văn Nhân tiền bối cũng có thể được gọi là thuận lợi, thế nhưng duy nhất chỉ có ở quận Lâm An là khó bề hoạt động. Không chỉ thương hội Nam Yên chúng ta, dù là hậu nhân của tám thế gia lớn ở kinh thành đến quận Lâm An cũng phải sống khép nép."
"Nếu như Du cô nương thật sự rơi vào tay sĩ tộc môn phiệt, chúng ta chạy đến quận Lâm An như vậy, trước tiên không nói đến việc có thể thăm dò được tung tích của Du cô nương hay không, cho dù thăm dò được thì làm sao để cứu được người?"
"Xa Hạng, ta cũng biết những điều ngươi nói, nhưng Tư Dung là bằng hữu của ta, ta không thể không lo chuyện của hắn, đừng nói là sĩ tộc môn phiệt gì đó, cho dù là đầm rồng hang hổ thì ta cũng phải xông vào." Mộc Hàn Yên nói một cách quả quyết.
Nhìn ánh mắt kiên định của Mộc Hàn Yên, ngay cả mấy người Hoa Nguyệt cũng rơm rớm nước mắt.