Nếu như nhân vật chính trong vở kịch máu chó này không phải là Mộc Hàn Yên thì nàng cũng sẽ khen ngợi vở kịch này hay thật. Nhưng nàng là người bị hại, thật sự cảm giác này chẳng hay tí nào.
Dạ Lan Phong mở cửa, sắc mặt trông rất khó coi, nhưng đáy mắt lại không thể che giấu được nỗi lòng quan tâm và sự tức giận.
"Nàng không sao chứ?" Dạ Lan Phong hỏi bằng giọng đầy lo lắng, sải bước đi vào.
"Ta… ta không sao…" Công chúa Cẩm Hoa cảm thấy hạnh phúc như nở hoa khi nghe thấy giọng nói ân cần của Dạ Lan Phong. Còn trong lòng quả thật vui như bắn pháo bông khi nhìn thấy sự quan tâm và tức giận trong đáy mắt của hắn. Nước đi này của bản thân quả nhiên rất đúng đắn, Dạ công tử đang lo lắng cho nàng ta! Cái tên Mộc công tử bột này cũng không đến nỗi vô dụng. Ít ra lần này hắn cũng thành công làm bàn đạp giúp được nàng ta một việc lớn.