"Mười nghìn lượng không phải là số tiền nhỏ đâu, nếu đổi lại là người bình thường, ăn ngon mặc đẹp mấy đời cũng không hết." Mộc Hàn Yên giống như đang tự nói với bản thân.
Mộc Nam sắp khóc đến nơi rồi. Vốn dĩ hắn còn định nói mấy câu tốt đẹp để mong Mộc Hàn Yên mở lòng từ bi giảm giá cho hắn. Nhưng nghe giọng điệu này e là rất khó.
Trên mặt Mộc Hàn Yên nở nụ cười ôn hòa, nhưng trong mắt Mộc Nam đây rõ ràng là màn dạo đầu của cáo chúc tết gà, khiến hắn nhớ tới những địa chủ quý tộc ác độc bất nhân chuyên ức hiếp dân lành trong truyền thuyết.
"Chà, nhiều tiền như vậy, nếu đổi lại là ta, sợ là có bán thân cũng chẳng trả nổi." Mộc Hàn Yên tiếp tục xát muối vào vết thương, vô tình nói trúng tâm sự của Mộc Nam.
Tim Mộc Nam sắp chảy máu rồi, quả nhiên là cược nhỏ thì vui sướng, cược lớn thì hại thân, còn cược quá lớn thì sẽ tan thành tro bụi. Hiện giờ Mộc Nam kích động đến nỗi muốn tự chặt tay mình.