Sát vách vô cùng yên tĩnh.
Mộc Hàn Yên hiểu rất rõ tâm trạng của công chúa Cẩm Hoa ở sát vách. Đó chính là: Đại huynh đệ à, ta không thể nào tiếp nhận được câu này của ngươi. Ha ha ha ha, Mộc Hàn Yên lại thầm cười rộ lên một cách thỏa mãn. Mộc Hàn Yên thoải mái trong lòng, đương nhiên thái độ đối với Dạ Lan Phong càng tốt hơn. Nàng bắt đầu gắp thức ăn cho Dạ Lan Phong một cách ân cần. Rất nhanh, đồ ăn trong bát của Dạ Lan Phong đã đầy ắp, hắn ngắm nhìn khuôn mặt tươi cười của Mộc Hàn Yên, cũng bắt đầu gắp thức ăn cho nàng. Hai người cứ gắp thức ăn cho nhau giống như bên cạnh không có ai vậy.
Mấy người Tư Dung nhìn nhau với tâm trạng vô cùng phức tạp. Khương Ngọc Triết cắn đũa, nhìn cái bàn đầy thức ăn một cách ai oán, không biết chừng nào con cọp cái bé bỏng mới gắp thức ăn cho mình nữa? Hừ, ta nguyền rủa cho hai người đang khoe ân ái này ăn trúng sâu trong thức ăn.