"Đúng vậy, Dạ công tử đã về kinh thành rồi." Người đang bẩm báo với công chúa Cẩm Hoa là một trong những thị vệ bên cạnh nàng. Vốn dĩ hôm nay là ngày nghỉ của hắn ta, thấy thương hội Nam Yên có đấu giá liền đi góp vui, ai biết được lại nhìn thấy người mà công chúa Cẩm Hoa thương nhớ, thế là hắn ta chẳng quan tâm đến những chuyện xảy ra sau đó, vội vàng vào cung bẩm báo. Mặc dù hắn ta không biết thân phận của Dạ Lan Phong nhưng biết công chúa Cẩm Hoa si mê người này, đến bẩm báo với công chúa Cẩm Hoa thì tất nhiên công chúa sẽ vui, chắc chắn cũng sẽ không thiếu lợi ích cho hắn ta.
"Huynh ấy về rồi, huynh ấy đã về rồi." Công chúa Cẩm Hoa vui vẻ đứng dậy, lẩm bẩm: "Huynh ấy đã về nhưng tại sao không nói cho mình biết chứ?" Đương nhiên câu này chỉ là nàng tự đa tình buột miệng nói ra thôi, nàng cũng biết rất rõ là cho dù Dạ Lan Phong đến kinh thành cũng không thể nào nói cho nàng biết, hắn không có nghĩa vụ đó, càng không có tình cảm đó.