"Được, được, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là kiếm tốt tuyệt thế thực sự." Quả thật ban nãy Mạc Ngạn Hồng vẫn chưa dốc toàn lực, hắn ta sợ không cẩn thận sẽ hủy mất bội kiếm của Khâu cung phụng, nhưng bị Mộc Hàn Yên kích động nên hắn ta cũng chẳng thèm suy nghĩ nhiều nữa, dứt khoát nhào tới trước mặt Mộc Hàn Yên, hai tay cùng lúc dồn hết kình khí, hai thanh kiếm chém đến trước mặt.
"Đại công tử bình tĩnh đã, kiếm của ta, kiếm của ta." Khâu cung phụng không cho rằng thanh kiếm được gọi là thần kiếm kia của mình có thể so sánh với thanh bảo kiếm được Hiên Viên đại sư đúc nên, ông ta thấy thế bèn lo sốt vó.
Đáng tiếc là động tác của Mạc Ngạn Hồng quá nhanh, ông ta muốn ngăn cản cũng không kịp.
Chỉ nghe thấy một tiếng "rắc" khẽ vang lên, tia sáng màu bạc lóe lên, một thanh trường kiếm đã gãy làm đôi.