Mộc Hàn Yên mơ hồ hiểu được, thật ra đám công tử bột này có chút giống bản thân mình ngày trước, bọn họ không được gia tộc coi trọng, luôn muốn chứng minh bản thân, nhưng lại làm không đúng cách, một khi không cẩn thận sẽ biến thành một nhóm công tử bột nhỏ. Có điều cũng chỉ là danh tiếng không dễ nghe lắm chứ cũng chưa từng làm việc gì trái với luân thường đạo lý.
Đám người này thật sự vẫn chưa đến mức không có thuốc chữa, Mộc Hàn Yên khẳng định lại phán đoán lúc trước của mình một lần nữa.
"Như vậy đi, kiếm của ta hỏng rồi, chúng ta đi thị phường trước đã, xem có trường kiếm nào thích hợp thì mua một thanh." Đương nhiên Mộc Hàn Yên không thể dẫn bọn hắn đi Túy Hương lâu, thấy bọn hắn ngượng ngùng, nàng bèn chuyển chủ đề.
"Được được, thị phường là nơi ta quen thuộc nhất, Hàn Yên đại ca nhìn trúng cái gì cứ việc chọn, không ai dám lấy của huynh một văn tiền đâu." Mộc Trạch Tiên lại khoe khoang.