Một đám hộ vệ bị Dạ Lan Phong dùng một chưởng làm chấn thương kinh mạch, bọn họ căn bản không còn chút sức lực đánh trả đám người Hoa Nguyệt, tiếng kêu gào thảm thiết như quỷ khóc sói tru nhanh chóng vang lên trên con phố.
Nhìn thấy những đòn đánh của Hoa Nguyệt đều rơi vào chỗ yếu của đối phương, nhất là tên tiểu tử có bề ngoài như lương thiện, cười với vẻ hiền lành vô hại kia, từng chiêu thức của hắn đều nhằm vào ngã ba phía dưới, hơn nữa từ đầu tới cuối hắn đều cười tươi rói, mọi người vây xem đều cảm thấy ớn lạnh từng cơn.
Bọn họ vốn muốn nói gì đó nhưng không nói nổi một chữ nào, chỉ lùi lại mấy bước theo bản năng.
Không hổ là đệ nhất công tử bột thành Hắc Thạch, chỉ cần nhìn thủ đoạn của đám thuộc hạ này đã có thể tưởng tượng được ngày thường hắn hung ác tàn bạo thế nào. Tên hóng hớt về danh tiếng công tử bột của Mộc Hàn Yên lúc nãy sợ đến sắp khóc.
Tất cả xảy ra quá nhanh.