Mộc Hàn Yên bước lên xe ngựa. Với phong cách từ trước tới giờ của Dạ Lan Phong, lần nào hắn cũng đến rất đúng lúc, khi đi còn nhanh hơn khi đến. Cho nên, lúc nàng đang muốn nói lời từ biệt với Dạ Lan Phong, hắn lại tung người nhảy lên.
"Huynh lên đây làm gì?" Mộc Hàn Yên hỏi theo bản năng.
"Không cho ta lên sao, vậy ta xuống." Dạ Lan Phong nói xong định nhảy xuống xe ngựa.
"Đợi đã, ta không có ý đó." Mộc Hàn Yên giơ tay nắm lấy ống tay áo của hắn, không biết tại sao tim lại đập nhanh gấp mấy lần.
Dạ Lan Phong quay đầu nhìn chăm chú vào mặt của Mộc Hàn Yên, sau đó mỉm cười. Mộc Hàn Yên trừng mắt nhìn hắn, đương nhiên không có chút lực sát thương nào, chỉ có sự tức giận. Cạp Cạp chui từ trong túi Mộc Hàn Yên ra ngoài, lộ ra cái đầu đầy lông mềm mại: "Chủ nhân, người trêu chọc Tiểu Yên Yên như vậy mà được sao? Người mà cứ như vậy sẽ không lấy được vợ đâu."