(*) Bá vương ngạnh thượng cung: cưỡng gian, gạo nấu thành cơm.
"Được thôi." Mộc Hàn Yên lập tức gật đầu. Một là tò mò, hai là ngày nào cũng uống trà cùng ông lão này, nghe ông ấy xin lỗi qua xin lỗi lại, nàng thật sự cảm thấy có chút nhàm chán.
Rất nhanh, mấy người đã đến phòng nghị sự, lại thấy Nguyên lão gia chủ và Hứa gia chủ đã ở đó.
"Ngô lão ca, huynh cũng tới rồi ư, đúng lúc có một chuyện cực kì vui muốn báo với huynh, huynh tới thật đúng lúc." Nguyên lão gia chủ đầy vui mừng nói.
Hứa gia chủ ở bên cạnh cũng cười toe toét, kích động xoa bàn tay, giống hệt với dáng vẻ lúc trước của Ngô Long Cơ.
Chuyện cực kì vui? Mộc Hàn Yên tò mò nhìn Nguyên lão gia chủ, lại nhìn Hứa gia chủ, rồi lại nhìn Ngô Long Cơ. Hử... Thần thú may mắn của mình lại hiển linh sao, sao nhiều việc vui vậy?
Nhưng tại sao phụ thân đại nhân lại khổ sở cau mày vậy, ồ đúng không nhỉ, phải nói là khóc không ra nước mắt, chẳng thấy chút vui mừng nào chứ?