Trong lòng những người đã từng gây khó dễ cho Mộc Hàn Yên càng thấp thỏm lo âu. Đối với không ít người, kiếm sĩ cấp sáu là cấp độ mà cả đời bọn họ cũng chưa chắc đạt được. Trong bất kỳ gia tộc nào, tuổi tác như vậy đã có thực lực thế này đều sẽ được đào tạo như thiên tài. Nếu Mộc Hàn Yên cho qua chuyện trước đây thì không sao, nhưng nếu nàng tính sổ với bọn họ thì cho dù giết hết bọn họ cũng không ai dám ra mặt thay bọn họ.
"Một đòn chẳng ăn ai." Mộc Hàn Yên chẳng thèm nhìn Mộc Phong lấy một lần, nàng xoay người bay khỏi võ đài.
Nhìn bóng dáng Mộc Hàn Yên rời đi, mọi người đều kinh ngạc không thốt nên lời.
Đại trưởng lão vừa kinh ngạc vừa sợ hãi lại phiền muộn, thân thể run rẩy. Vốn dĩ ông ta muốn mượn cơ hội này đả kích Mộc Duệ An, mượn cớ lấy Phạt Mạch Tẩy Tủy Đan về tay, nào ngờ được kết cục lại như vậy.
"Mộc Hàn Yên, ngươi đứng lại cho ta." Thấy Mộc Phong bị thương dưới đất, lòng ông ta càng như bị dao cứa, không kiềm chế được mà tức giận quát lên.