Nhìn Mộc Hàn Yên đột nhiên biến mất như vậy, Triệu Nguyên Cực khẽ ngẩn ra. Mà cũng chính vào giây phút ông ta mất tập trung, một thanh trường kiếm đã đâm vào ngực ông ta. Trên thân kiếm hiện lên uy thế nghiêm nghị chỉ Kiếm Sư mới có.
Lập tức, Mộc Hàn Yên lại hiện thân lần nữa, trên người nàng còn ẩn hiện vài luồng sáng.
"Á..." Triệu Nguyên Cực phát ra một tiếng kêu thảm thiết đầy căm phẫn và thê lương. Ông ta lấy tay che vết thương, liên tục lùi về sau gần trăm bước, lúc này mới nặng nề ngã nhào xuống đất.
Kết quả như vậy lại lần nữa khiến tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ. Nhìn bóng dáng cao lớn của Mộc Hàn Yên, đám con cháu Mộc gia vui mừng kêu lên thành tiếng trước tiên.
Ngay sau đó, tiếng hoan hô như quỷ khóc sói tru của Nguyên Thiên Ba cũng vang lên theo. Con cháu nhà Nguyên thị và người nhà Ngô gia cũng hoan hô hò hét theo.