Năm đó Mộc đại công tử Mộc Duệ An cũng là bá chủ kinh thành, hào khí cao vời vợi, nói năng không kiêng nể ai, nhắc đến tiếng tăm của công tử bột, thực ra cũng không thua kém Mộc Hàn Yên của hôm nay. Nếu nói chi tiết, tuy danh xưng công tử bột của Mộc Hàn Yên không phải là thật, nhưng cách hành xử mọi việc của nàng được di truyền từ ông ấy.
Có điều dù sao tuổi tác đã cao, tâm tính của Mộc Duệ An bình thản hơn trước đây rất nhiều. Nghĩ lại thì chung quy phụ thân của Mộc Tử Bình cũng bị trọng thương trong tay của mình, từ một lần trọng thương đó mà không thể gượng dậy, dù gì Mộc Duệ An cũng rất áy náy khi ra tay với một vãn bối.
"Dĩ nhiên là phải dùng gia pháp xử trí, phế đi tu vi." Mộc Tử Bình không chút do dự mà nói.
Lần này hắn ta đến thành Hắc Thạch không chỉ vì cổ vũ cho Mộc Vân Thủy mà còn vì mục đích khác, hắn ta muốn trả thù lại nhát kiếm năm đó cho phụ thân.