"Đi nhanh, Hoa Nguyệt, đi nhanh." Máu tươi không ngừng chảy ra trên mép của Nguyệt Cơ, nhưng bà ấy vẫn không ngừng đánh ra thủ quyết, phóng ra từng đợt gió bão, đồng thời hét lên nói với Hoa Nguyệt với vẻ vô cùng lo lắng.
"Ngươi tưởng hắn vẫn còn đi được sao?" Giọng kiếm sĩ áo đen khàn khàn như bị xé rách cuống họng, nói với vẻ khinh miệt.
Lúc này Nguyệt Cơ mới chú ý đến cả căn miếu đều bị một kết giới cưỡng chế vô hình bao trùm, tuy không ảnh hưởng lớn đến bà ấy, nhưng lại có thể đủ để khiến đám người Hoa Nguyệt khó có thể bước đi được.
Đó chính là thần khí cưỡng chế của Phá Ma Thương.
"Ta liều mạng với ngươi." Vẻ mặt Nguyệt Cơ dứt khoát, lại xông thẳng về phía kiếm sĩ áo đen kia.