"Chúng ta hãy cược xem Mộc Hàn Yên và Mộc Phong ai sẽ thắng, một ăn một trăm." Mộc Nam nói.
"Ồ, ta cược Mộc Hàn Yên thắng." Mộc Thành dường như không cần suy nghĩ nói một cách vô thức.
"Hả?" Xung quanh có tiếng kêu lên vô cùng kinh ngạc, dường như ai nấy đều nghi ngờ tai mình có vấn đề.
"Huynh không nói sai chứ, huynh thật sự cược cho Mộc Hàn Yên thắng?" Lần này đến lượt Mộc Nam nhìn Mộc Thành bằng ánh mắt như nhìn một tên ngốc.
"Ừ." Mộc Thành gật gật đầu, thực ra lúc hắn ta nói xong câu ấy đến bản thân hắn ta còn cảm thấy kỳ lạ, dường như hắn ta nói câu đó bằng bản năng của mình.
"Vậy huynh cược bao nhiêu?" Mộc Nam hỏi.
"Mười lượng bạc đi." Mộc Thành nói, mười lượng bạc đối với hắn cũng không đáng gì cứ coi như là chơi vui đi, hắn ta lười chẳng muốn sửa lại nữa.