Trong lòng Mạc Ngạn Hồng nghĩ như vậy nhưng hắn ta không nói ra, một tay rút trường kiếm, đâm thẳng về phía Mộc Thành.
Kiếm sĩ cấp sáu, ở nơi hẻo lánh như thành Thương Sơn này cũng có thể coi là khá khẩm, nhưng thật sự không thể sánh với thanh danh công tử thế gia kinh thành của hắn ta.
Nếu đổi lại là lúc bình thường, dựa vào kinh nghiệm thực chiến có được nhờ liều mạng quyết đấu với những con dị thú cường đại, Mộc Thành có thể đánh thắng Mạc Ngạn Hồng dễ như trở bàn tay. Nhưng hiện giờ Mộc Thành thương tích đầy mình, ngay cả kiếm cũng không thể cầm chắc, đương nhiên hắn ta không phải đối thủ của Mạc Ngạn Hồng.
Kiếm quang lóe lên, Mộc Thành miễn cưỡng nhấc trường kiếm lên thì liền bị Mạc Ngạn Hồng cầm kiếm đánh bay, giây kế tiếp, trường kiếm lạnh băng kia lại đâm thẳng vào bả vai hắn ta một lần nữa, vẫn là chỗ bị thương vừa nãy.