"Còn lâu nhé, một tên trong đầu đầy rẫy những suy nghĩ linh tinh như ngươi, ta không muốn hại người nhà mình đâu." Mộc Thành nói với vẻ chê bai.
"Chà, đáng tiếc quá. Nếu như Hàn Yên là nữ nhân thì tốt rồi, cho dù từ bỏ địa vị thiếu chủ, ra đi với hai bàn tay trắng, ta cũng bằng lòng về ở rể Mộc gia." Ngô Tề Vân nói như đùa, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên vài phần cô đơn.
Từ nhỏ hắn ta đã được lập làm thiếu chủ, đồng thời bắt đầu tiếp xúc với các sự vụ trong gia tộc, tính cách của hắn ta chín chắn hơn những người cùng tuổi rất nhiều, những tiểu thư khuê các cùng độ tuổi đều khó lọt vào mắt xanh của hắn ta. Vài ba năm nay, người đến Ngô gia làm mối cầu thân nhiều không kể xiết, nhưng tất cả đều bị hắn ta chặn ở ngoài cửa.