Mộc Hàn Yên kinh ngạc liếc mắt nhìn Lăng Bảo Bảo, không ngờ Lăng Bảo Bảo lại có thể từ chối nhanh như vậy. Phải biết rằng chuyện đáng sợ nhất đối với kiếm sĩ chính là những ràng buộc và bình cảnh quá lâu không có cách nào đột phá, nếu không tìm được cơ hội thích hợp, e rằng mười năm, vài chục năm đều khó có thể tiến thêm. Chỉ cần có thể cho bọn họ một bước ngoặt, đừng nói là ba năm, dù có năm năm hay tám năm cũng đều không chút do dự.
Mặc dù Lăng Bảo Bảo là thầy luyện khí, nhưng đạo lý thì cơ bản cũng giống như nhau, thủ quyết không có cách nào tùy tâm sử dụng, thậm chí còn thê thảm hơn so với kiếm sĩ dừng ở bình cảnh. Gương mặt của mấy người bọn Mộc Thành đều kinh ngạc, bọn họ vốn cho rằng hắn sẽ cảm động đến rơi nước mắt, mang ơn Mộc Hàn Yên, không ngờ hắn lại có thể không cảm kích chút nào.
"Ngươi có chuyện quan trọng gì?" Mộc Hàn Yên tò mò hỏi.