"Đúng vậy, tại sao con không nghĩ ra chứ, sư thúc, con về thành Hắc Thạch gặp Linh Tiên trước, một thời gian sau sẽ quay lại học viện." Triệu Tư Ninh vỗ mạnh vào đầu, lập tức có sức lực, chạy ra ngoài sơn cốc.
"Ây da... Đừng chạy vội, con dìu ta đứng lên trước đã, ta còn chưa nói hết mà!" Bàng Đức Tông dùng một tay vịn đầu gối, một tay đấm đấm thắt lưng mà hô lên.
Thực ra còn có một khả năng nhưng ông ta vẫn chưa nói, có điều Triệu Tư Ninh đã chạy đến không thấy bóng người đâu rồi.
Thôi bỏ đi, tính khả thi của chuyện này quá nhỏ, nghe đâu thực lực của Triệu Tứ tiểu thư kia mới tăng lên kiếm sĩ cấp năm không lâu, thực lực quá yếu, tính khả thi càng nhỏ, không nói cũng được. Bàng Đức Tông mệt mỏi nhiều ngày như vậy, thực sự mệt đến không chịu được nên cũng lười đuổi theo hắn ta.