Bàng Đức Tông lấy ra một chiếc luyện kim khí la bàn địa thế, mạnh mẽ lấy tinh thần đánh ra mấy đường thủ quyết, kim chỉ nam trên la bàn đó bèn bắt đầu chuyển động.
Không giống với la bàn thông thường, đây gọi là Thiên Thức Thần Châm, cũng là khí vật mà sư phụ ông ta tự tay chế luyện, chuyên dùng để dò bảo vật và tìm người.
Xoay đi xoay lại vài vòng, kim chỉ nam chỉ về một hướng.
Có thể nhìn ra, để sử dụng được Thiên Thức Thần Châm này cũng rất hao tâm tổn sức, đánh xong mấy chục đường thủ quyết, sắc mặt vốn đã mệt mỏi của Bàng Đức Tông càng phờ phạc hơn, thân thể ông ta cũng lung lay sắp đổ. Đây cũng chính là nguyên nhân mấy ngày nay ông ta không giúp Triệu Tư Ninh tìm người. Thiên Thức Thần Châm này quá hao tâm tổn sức, ông ta sợ để lỡ chính sự.
"Chắc là ở hướng kia, chúng ta đi tìm xem." Bàng Đức Tông cố chịu đựng để không bị ngã xuống rồi nói.