Vừa rồi khi áo choàng còn đặt ở trong rương, ngay cả mặt đất cũng hơi lún xuống, bỏ qua trọng lượng vốn có của cái rương, rõ ràng chiếc áo choàng này cũng có trọng lượng trên trăm cân. Nhưng bây giờ khoác trên vai, Mộc Hàn Yên lại không cảm thấy chút áp lực nào, cảm giác đúng là mỏng tựa cánh ve, nhẹ như sợi chỉ.
Nếu như không phải cảm nhận được cảm giác kiên cố mà thần khí phòng ngự cường đại kia mang đến, gần như Mộc Hàn Yên còn nghĩ mình bị ảo giác.
Phía đối diện, Bàng Đức Tông và Triệu Tư Ninh đều trợn tròn, dùng ánh mắt như thấy ma ngơ ngác nhìn Mộc Hàn Yên.
Thành công rồi, thế mà một lần đã thành công rồi.