Luyện kim khí có tốt hơn đi chăng nữa thì cũng cần có cơ hội thi triển mới được. Lấy Khuất Phong Đình ra làm ví dụ. Mặc dù trên người có luyện kim khí có thể ngự gió để đi, nhưng khi đối mặt với cao thủ bậc nhất như Hạ U Trần, hắn ta vẫn không thể thi triển, đến cơ hội trốn thoát cũng không có.
Nói tóm lại, tuyệt đối là phòng ngự vẫn có ích hơn nhiều.
Hơn nữa điều mà hiện giờ Mộc Hàn Yên lo lắng nhất vẫn là kẻ địch vẫn chưa biết danh tính đang ẩn nấp trong bóng tối kia. Không ai biết được từ lúc nào lại mọc thêm ra một thích khách áo đen có thực lực đáng kinh ngạc. Nếu có một thần khí như vậy, chắc chắn sẽ có thể có thêm một cơ hội sống sót.
"Được, vậy ta lấy nó." Hàn Mộc Yên không hề do dự mà nói.
"Ngươi chờ một lát, ta đi lấy cho ngươi." Bàng Đức Tông nói.
"Thần khí quan trọng như vậy mà ông không mang theo mình ư?" Hàn Mộc Yên nhìn Bàng Đức Tông bằng ánh mắt kỳ lạ.