Có điều, cho dù nàng muốn giữ hắn ta lại thì cũng phải có thực lực đó mới được. Nếu như không phải trứng dị thú này hiện lên uy lực thần kỳ, ngay cả cái mạng nhỏ của nàng cũng không giữ được, sao còn dám hy vọng xa vời.
Nghĩ đến đây, Mộc Hàn Yên nhìn về phía trứng dị thú.
Nàng thấy tên nhãi này nhìn về phía hai người Hạ U Trần chạy trốn rồi đột nhiên bắn mạnh vài cái, bộ dạng không cam tâm, sau đó mặt mày ủ rũ bắn trở về, nẩy lên nẩy xuống trước mặt Mộc Hàn Yên.
"Đây là ý gì?" Mộc Hàn Yên bắt đầu có chút mù mờ.
Trứng dị thú tiếp tục nẩy và nẩy, thỉnh thoảng cọ lên người Mộc Hàn Yên.
"Có phải là ý muốn đòi vỗ về, đòi an ủi, đòi khen thưởng không?" Mộc Hàn Yên hiểu ra, trong lòng buồn cười, đưa tay ra sờ nó vài cái, trong miệng liên tục khen ngợi: "Làm rất tốt, lần này may có ngươi, sau này tiếp tục lợi hại hơn nhé."