"Hừ, cho dù Khuất Thương Hải còn sống, ta bảo hắn chết, hắn cũng không thể không chết. Thực lực của ngươi cũng không tệ, kiếm sĩ cấp mười, dòng máu thuần khiết trong người ngươi chính là vật đại bổ cho khế ước thần thú thượng cổ này của ta." Hạ U Trần nói với vẻ khinh bỉ, không hề có ý buông tha cho Khuất Phong Đình.
"Tiền bối, cầu xin tiền bối tha cho ta một mạng, chỉ cần tiền bối chịu tha cho ta, sau này Khuất Phong Đình ta sẽ làm trâu làm ngựa làm nô bộc cho tiền bối, hầu hạ tiền bối như lão tổ tông của ta, chỉ cần tiền bối ra lệnh, cho dù Khuất Phong Đình ta phải lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ nan. Phải rồi, ta có thể nhận tiền bối làm sư phụ, từ nay thay tên đổi họ, đổi tên thành Hạ Phong Đình, nhất định ta sẽ hiếu kính với tiền bối như hiếu kính với phụ thân ta vậy." Khuất Phong Đình nước mắt nước mũi giàn giụa, vừa gật đầu như giã tỏi, vừa khổ sở cầu xin.