Tên Khuất Phong Đình này, giờ phút cuối cùng vẫn còn hại người!
Tuy rằng mọi người đều biết cung điện bị sụp đổ không phải do Khuất Phong Đình cố tình gây nên, nhưng mọi người đều đổ món nợ này lên đầu hắn ta, chỉ hận không thể chém hắn ta thành muôn mảnh.
Chỉ tiếc rằng, ngay cả Mộc Hàn Yên cũng bó tay không có cách nào, ngoại trừ ở ngoài nghiến răng nghiến lợi, bọn họ cũng không làm được gì.
"Ha ha, như thế này cũng tốt, các ngươi đều chết sạch, sau này ta cũng không cần tốn sức quay lại." Khuất Phong Đình nghe thấy tiếng nổ sau lưng, quay đầu lại nhìn thoáng qua, hắn ta cũng có chút bất ngờ, lập tức cười ha hả nói.
Mộc Hàn Yên thật sự không nhìn lầm hắn ta, loại người giống như Khuất Phong Đình, tuyệt đối không thể dễ dàng để cho đám người hận hắn ta thấu xương sống trên đời. Nếu như ngày hôm nay không ra tay, rồi cũng đến một ngày hắn ta sẽ giết sạch từng người trong đám bọn họ.