"Chúng ta cũng đi xem thế nào." Mộc Hàn Yên vẫn còn nhớ tuyệt thế kỳ bảo có liên quan đến thần thú cổ đại, tất nhiên không thể ngốc nghếch chờ ở đây được, cho nên đám người của nàng cũng đi theo bọn họ từ phía xa.
Mấy người của nàng cũng không cần che giấu hành tung, cứ thế nghênh ngang đi theo bọn họ.
"Khuất đại ca." Một tên tùy tùng nhỏ giọng kêu lên.
"Hả?" Khuất Phong Đình bực bội nhìn hắn ta. Tên này cũng thật là không có ý tứ gì cả, không thấy mình vừa lên làm minh chủ tinh thần đang phấn chấn hay sao, không biết chú ý xưng hô một chút.
"Ồ, Khuất minh chủ, hình như bọn Mộc Hàn Yên đang đi theo phía sau." Tên tùy tùng kia lập tức biết ý, sửa lại gọi một tiếng minh chủ.
"Bọn chúng đi theo làm gì?" Khuất Phong Đình nhíu nhíu mày.