"Được." Mộc Hàn Yên xoay người từ trên núi đá đi xuống, suốt dọc đường tập trung tinh thần phòng bị, đúng là nàng có hơi đói chút.
"Ta còn dư một cái đùi heo nướng, hai phần gân chân thú nướng, đúng rồi, vẫn còn nửa cái đầu heo, Hàn Yên đại ca huynh ăn cái gì?" Mộc Thành dọn ra một bữa tiệc đầy thịt heo béo ngậy, sau cùng còn giống như làm ảo thuật đem ra nửa cái đầu heo lấp lánh dầu mỡ, ân cần hỏi Mộc Hàn Yên.
"Bỏ đi, ta tự ăn được, các ngươi ăn đi." Nhìn thấy bàn tay đầy dầu mỡ của hắn ta, Mộc Hàn Yên thấy cảm giác thèm ăn đã giảm đi phân nửa, không còn khẩu vị nữa.
"Mộc huynh, rốt cuộc là huynh đến thí luyện, hay là tới dạo chơi vậy?" Ngô Tề Vân nuốt một ngụm nước bọt, nhịn không được hỏi.
"Chẳng phải ta đã nói rồi sao, có Hàn Yên đại ca ở đây, chẳng cần lo lắng cái gì hết, ăn được uống được là được rồi. Ngươi có muốn không, đầu heo cho ngươi?" Mộc Thành nói với vẻ không đồng tình.