"Phong đệ, đệ biết hai người này?" Tên thanh niên kia ngẩng đầu, dùng ánh sáng dư thừa nơi khóe mắt nhìn lướt qua Mộc Hàn Yên và Mộc Thành mà hỏi.
"Phong Đình huynh, vị này chính là vị đường đệ mà ta đã nói qua, Mộc đại công tử Mộc Hàn Yên tiếng tăm lừng lẫy của thành Hắc Thạch bọn ta." Mộc Phong nhìn Mộc Hàn Yên, nói với vẻ châm chọc.
"Thì ra, đệ nhất công tử bột thành Hắc Thạch là hắn à, quả nhiên nghe danh không bằng thấy mặt, không ngờ đến thành Thương Sơn rồi mà lại còn phách lối như vậy." Tên thanh niên kia nói với vẻ mặt đầy khinh miệt.
"Đúng vậy, ta cũng không ngờ." Mộc Phong lạnh lùng nói.
"Thôi bỏ đi, vốn tưởng là bằng hữu của đệ, còn muốn mời hắn ngồi cùng bàn ăn uống no say, nếu đã là đại thiếu gia đệ nhất công tử bột thành Hắc Thạch thì đâu cần ta đến săn đón nịnh bợ, chúng ta đi." Tên thanh niên kia rõ ràng không có chút thiện cảm nào với Mộc Hàn Yên, không thèm nhìn nàng thêm nữa, dẫn theo đám người Mộc Phong trực tiếp đi thẳng lên lầu.