"Hàn Yên đại ca, ăn chút đi, mùi vị thật sự không tồi đâu." Mộc Thành nói.
"Không cần, ngươi ăn một mình đi." Nhìn thấy tướng ăn của lão bịp bợm họ Khúc nhiều rồi, bây giờ Mộc Hàn Yên nhìn thấy đùi heo là phát ngấy.
"Được thôi, Mộc Phong đại ca, huynh cũng tới ăn chút đi." Mộc Thành cũng không khuyên nhiều, quay sang nói với Mộc Phong.
"Không ăn. Nhìn xem, dáng vẻ kia của ngươi còn có chút khí phách của con cháu thế gia không, có khác gì cái bọn ngoài chợ không hả?" Mộc Phong đầy vẻ chán ghét, lên tiếng trách mắng Mộc Thành.
"Không phải chỉ là ăn chút đồ thôi sao, huynh đệ nhà mình ở cùng nhau đâu cần chú trọng nhiều như vậy chứ?" Mộc Thành nói với vẻ tủi thân.
Quan hệ giữa hắn ta và Mộc Phong luôn rất tốt, giữa hai bên cũng không phân biệt trên dưới nhiều đến thế, nhưng không biết hôm nay Mộc Phong nổi khùng cái gì mà lại trừng mắt lạnh lùng với hắn ta như vậy.