Trên đường.
"Hàn Yên đại ca, ta có mang một số đồ ăn ngon, huynh có muốn ăn một chút không?" Mộc Thành xoa xoa hai bàn tay lạnh cóng, ân cần nói với Mộc Hàn Yên.
"Có món gì ngon, để ta nếm thử xem." Mộc Hàn Yên đang lúc đói bụng, hiếu kỳ hỏi.
"Đều là đồ ăn ngon cực phẩm đấy, khó khăn lắm mới mời được người nấu, lúc bình thường chưa chắc huynh đã được ăn đâu." Mộc Thành tỏ vẻ thần bí mở từng chiếc túi giấy dầu, đắc ý nói.
Mùi thơm của dầu rán lập tức xông lên mũi, nhưng mà, nhìn chỗ đồ ăn ngon cực phẩm mà ngày thường chưa chắc đã được ăn kia, Mộc Hàn Yên lại thấy buồn nôn.