Ngoài cửa lớn của thương hội đã thành một đám hỗn loạn, không ít khách hàng và tiểu thương đến từ nơi khác đang tụ tập lại thành một nhóm xì xào bàn tán.
Giữa đám đông có tiếng rên thảm thiết không thể kìm nén được.
Mấy người Mộc Hàn Yên chen lấn vào trong đám đông, sau khi nhìn thấy tình hình bên trong đều nghiến răng, nắm chặt nắm đấm tay.
Mã Lục và Trịnh Thanh nằm trên đất, toàn thân co quắp lại, mau me đầy mình, chân tay bị bẻ vặn thành hình dáng kỳ quái, rõ ràng là đã bị người ta đánh gãy.
Hoa Nguyệt và Tư Dung nhíu mày. Hai người họ tuyệt đối không phải loại người lương thiện, nhưng mỗi lần ra tay đều giữ chừng mực, còn người đánh trọng thương Mã Lục và Trịnh Thanh ra tay lại còn tàn độc hơn cả bọn họ.
"Thủ đoạn thật độc ác, là ai mà ra tay lại không để cho người ta con đường lui." Trong đám người kia có người thấp giọng hỏi.