Sợ Mộc Hàn Yên ở một mình trong xe ngựa sẽ buồn chán, đám người Mộc Ngọc Oánh bèn tụ tập lại xung quanh xe ngựa, trò chuyện trêu đùa với nàng. Mặc dù theo như Mộc Hàn Yên thấy, đôi lúc cách nghĩ của những đệ đệ muội muội này khó tránh khỏi ấu trĩ, nhưng tình thân ấm áp này vẫn là lần đầu nàng cảm nhận được, vì thế Mộc Hàn Yên tán gẫu cùng họ đủ chuyện trên trời dưới đất.
Sự từng trải của người sống hai kiếp như nàng đâu phải những đóa hoa trong nhà kính này có thể so sánh được, nói về các nơi của nước An Vân, thậm chí là sự đặc sắc bên ngoài nước An Vân, quả thật nàng đã thuộc như lòng bàn tay.
Nghe Mộc Hàn Yên kể đây kể đó, đám nhóc đều hướng tâm trí về nàng, càng phục nàng sát đất. Đều là con cháu của Mộc gia, tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều lắm, nhưng tại sao Mộc Hàn Yên thì biết nhiều như vậy mà kiến thức của bọn họ lại ít ỏi đến đáng thương.