"Xin chào Nghiêm thành chủ." Tuy đám người Mộc Ngọc Oánh còn nghi ngờ trong lòng, nhưng vẫn không thể thiếu được những lễ nghi cần có, tất cả đều đáp lễ lại Nghiêm Vũ Sơ.
Mộc Trạch vẫn còn đang ngẩn người ra, vốn dĩ tưởng Nghiêm Vũ Sơ chỉ vì giữ thể diện mới khách khí cho người ra mời vào, đợi đến lúc vào trong phủ rồi sự việc mới lộ chân tướng hung ác. Thậm chí hắn ta còn chuẩn bị sẵn, lỡ như có đánh nhau thì sẽ đưa đám người Mộc Ngọc Oánh rời đi trước, lấy lại hình tượng là chỗ dựa vững chắc trong lòng bọn họ. Còn về Mộc Hàn Yên, chẳng phải hắn rất lợi hại hay sao, chẳng phải hắn muốn làm con chim đầu đàn sao, để hắn đi chết là được rồi.
Nhưng mà, sự việc hoàn toàn nằm ngoại dự liệu của hắn ta, lúc gặp bọn họ, Nghiêm Vũ Sơ còn tỏ ra thân thiết hơn cả gặp lại bạn cũ, cực kì khách khí, thậm chí hắn ta còn hoài nghi khi Nghiêm Vũ Sơ gặp mặt con cháu của Nghiêm gia có thân thiết như vậy hay không.