Đây, lẽ nào chính là ở hiền gặp lành trong truyền thuyết?
Nếu không phải vì không muốn để người ngoài biết bí mật của mình, sợ rằng Mộc Hàn Yên đã bật cười tại chỗ.
"Thật sao, ngươi thực sự bằng lòng giúp ta? Ta hiểu rất rõ về sự lợi hại của lực Thiên Tinh này, ta đã nghĩ rất nhiều cách nhưng vẫn không thể nào lọc sạch tạp chất trong đó, thậm chí còn vì thế mà bị trọng thương. Mặc dù không biết vì sao ngươi có thể làm được, nhưng ta nghĩ chắc cũng không dễ dàng gì, nếu ngươi có khó chịu gì thì cứ nói ra là được, đừng cố chịu đựng, tránh làm tổn thương đến căn cơ." Thấy vẻ mặt Mộc Hàn Yên trầm tĩnh, Nghiêm Vũ Sơ còn tưởng rằng vì giúp hắn ta mà nàng bị thương nên vừa ngại ngùng, vừa lo lắng vừa cảm động mà nói.
Mộc Hàn Yên xấu hổ vô cùng, sở dĩ nàng xị mặt ra chẳng qua là vì sợ hắn ta nhìn ra vẻ vui mừng của mình rồi lại nảy sinh sự phòng bị mà thôi. Nàng còn hy vọng có thể dựa vào sự giúp đỡ của hắn ta để nâng cao thực lực đây.