"Hàn Yên, ngươi đang nói năng linh tinh gì thế, nhanh chóng quay về đi, đây không phải là thành Hắc Thạch, không phải chuyện gì cũng làm theo ý của ngươi được đâu." Mộc Tử Thanh cũng cảm thấy tên đại công tử bột nghe danh đã lâu nhưng lại rất ít khi tiếp xúc này có vấn đề về đầu óc, hắn càng lo lắng hơn nên khiển trách.
Hắn nói xong lại quay sang nói với Nghiêm Vũ Sơ: "Nghiêm thành chủ, chuyện của Mộc Hàn Yên, ta nghĩ hẳn là thành chủ cũng đã nghe nói qua, nó căn bản chính là một kẻ bỏ đi, vô học, vô tài nghệ, nhờ vào thân phận thành chủ của phụ thân nó mà tung hoành khắp thành Hắc Thạch. Có giữ nó lại cũng không có chút tác dụng nào cho thành chủ, chi bằng hãy thả nó về đi."