Có điều, Mộc Hàn Yên lại không hề tức giận, nếu nói tính toán thì ai tính toán với ai còn chưa dám chắc? Nếu như không biết được thành tựu của hắn ta sau này thì Mộc Hàn Yên còn muốn ném cục rắc rối này đi mới đúng, nhưng bây giờ người này cứ trơ trơ bám dính lấy mình không rời, sao nỡ cự tuyệt ý tốt của hắn ta được chứ?
Điều nàng cảm thấy không tốt duy nhất đó là tên này cứ ném từng ánh mắt long lanh ngấn lệ qua đây, thật sự khiến người khác buồn nôn đến mức không chịu nổi, chẳng lẽ có chuyện đồng tính như trong truyền thuyết thật hay sao!
"Được rồi, đừng nhìn ta như vậy nữa là được, chẳng phải ngươi muốn ta làm bia đỡ đạn hay sao, ta giúp ngươi chống đỡ là được rồi." Mộc Hàn Yên không thèm nhìn ánh mắt của hắn ta, nói với vẻ không quan tâm.
"Không hổ danh là Mộc công tử - đệ nhất công tử bột chuyên xé y phục của người khác, quả nhiên rất khí phách." Khương Ngọc Triết lập tức không nháy mắt nữa, giơ ngón tay cái ra hiệu tán dương từ tận đáy lòng.